Khuôn viên trường rất rộng, xe buýt của trường và xe đạp là phương tiện phổ biến nhất.
Hạ Úc Thanh không biết đi xe đạp. Ở quê, đường xi măng chỉ nối từ huyện lên thị trấn, còn lại thì toàn đường núi gập ghềnh, đương nhiên xe đạp sẽ không được dùng đến, hiếm lắm mới có nhà sắm xe máy, đại đa số mọi người vẫn chọn đi bộ.
Xe buýt của trường đại học Nam Thành chia làm hai loại. Một loại là xe buýt liên trường, nối liền khu trường cũ và trường mới, mỗi chặng một tiếng, số chuyến không nhiều, vì giáo viên và sinh viên hầu như đều chọn tàu điện ngầm. Một loại khác là xe nội tuyến, đi trọn một vòng, ngang qua các khu lớp học, thư viện, căng-tin, ký túc xá… cứ mỗi lúc vào giờ hay tan học là đều chật cứng, không sao chen nổi.
Lúc này là giờ nghỉ trưa, Hạ Úc Thanh thành công bắt được chuyến xe nội tuyến đi từ sân thể dục ra tới cổng trường.
Cô ngồi xuống ghế cạnh cửa sổ, mở cửa kính ra, lấy tai nghe cắm vào điện thoại, mở ứng dụng nghe nhạc.
Sau lưng bỗng bị vỗ nhẹ một cái.
Hạ Úc Thanh tháo tai nghe xuống, quay đầu lại, cô bạn ngồi phía sau nói hơi lạnh, cảm phiền cô khép cửa sổ lại một chút.
Hạ Úc Thanh cuống quýt nói xin lỗi, đang định quay đầu đóng cửa lại, thì ánh mắt bỗng lướt qua vị trí cạnh cửa sổ ở hàng ghế thứ hai từ dưới tính lên.
Nhận ra điều gì đó, cô thoáng sửng sốt, lại lập tức ngoảnh đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoang-tuoc/2665944/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.