Sau khi Vương Triêu rời đi Nghiêm Hạo Nhiên liền có chút căng thẳng.
Cậu phân vân không biết có nên hỏi về mối quan hệ của anh và Vương Triêu không nhưng cậu lấy tư cách gì hỏi chứ?
Người nói chia tay trước là cậu, bây giờ người muốn anh không yêu người khác cũng là cậu, Nghiêm Hạo Nhiên tự cảm thấy bản thân mình ngày càng ích kỉ rồi.
Mắt thấy Lưu Kiến Văn thảnh thơi ngồi xuống ghê xem ti vi, trong lòng cậu thoáng tức giận.
Cậu lấy hết can hỏi anh: "Cậu với bạn vừa nãy là gì vậy."
Anh nhướng mày như nghe thấy một chuyện thú vị nào đó, nửa đùa nửa thật nói: "Người yêu tớ đó."
"...Thật hả" Nghiêm Hạo Nhiên dè dặt hỏi lại.
Lưu Kiến Văn gác chân ghế hất mặt "Cậu đoán xem."
"Tớ thật sự không biết mà."
Anh có vẻ như không muốn đùa nửa, giọng điệu nghiêm túc hơn hẳn "Bạn thân tớ đó, cậu ấy yêu con gái"
**Vương Triêu tại một nơi nào đó: "Hắt xì" "Ai đang nói đến mình???"**
Nghiêm Hạo Nhiên: "À à."
"Sao hả, quan tâm đến mối quan hệ giữa tớ với cậu ấy làm gì vậy?" Nói rồi anh ghé sát vào mặt cậu.
Căn phòng tự nhiên trở nên rất mờ ám, mặt cậu đỏ bừng lên, lắp ba lắp bắp không nói lên lời.
Anh thấy cậu ngại ngùng như vậy, trong đầu nghĩ "thật đáng yêu" rồi lại càng vươn tới gần cậu.
Nghiêm Hạo Nhiên bắt đầu sợ rồi, cậu nhắm chặt mắt, cúi gằm mặt xuống.
1 phút....2phút....3phút.
Mãi không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554076/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.