"Reng reng reng" tiếng chuông từ điện thoại vang lên đánh thức hai con người đang say giấc trong chăn.
Vương Triêu nhíu mày ngồi dậy tắt báo thức rồi quay qua lay lay người gọi Lưu Kiến Văn: "Kiến Văn Kiến Văn cậu mà không dậy là sẽ bị trễ giờ bay đó."
Anh mơ mơ màng màng bật dậy đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Anh và Vương Triêu ăn sáng xong thì cùng nhau chuẩn bị đồ ra sân bay.
Vì bay vào sáng sớm nên tối qua Vương Triêu ngủ lại nhà anh luôn, để cậu ấy đi ra ngoài một mình lúc trời còn tối om anh không yên tâm.
Sau 16 tiếng đồng hồ ngồi ê lưng trên máy bay thì cũng đến nơi.
Vương Triêu đi ra xe trước vì hôm nay có fan của anh đến đón, còn có cả phóng viên, để bị chụp được ảnh đi chung lại không hay nên y dứt khoát chuồn trước luôn.
Lưu Kiến Văn đợi Vương Triêu đi trước một lúc rồi mới từ từ đeo khẩu trang, đeo ba lô và bước ra ngoài.
Từ khoảnh khắc mà anh bước ra, sân bay tràn ngập tiếng la hét.
Phải nói là anh có rất nhiều fan trung thành, họ yêu thích anh vì tài năng chứ không phải vì khuôn mặt, họ thích cách anh cuồng nhiệt với đam mê của mình, chỉ đơn giản như vậy thôi.
Anh sau đó cũng chào hỏi, tươi cười trước ống kính lấy lệ rồi cũng đi nhanh về phía xe Vương Triêu đợi từ trước.
Thấy anh đã yên vị trên ghế Vương Triêu bắt đầu giở giọng trêu đùa: "Chà Văn ca
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554074/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.