Đã một ngày kể từ khi chuyến bay của Lưu Kiến Văn cất cánh mà cậu vẫn chưa nhận được tin nhắn của anh, kì thật Nghiêm Hạo Nhiên có phần khá lo lắng.
Đấu tranh tâm lý một hồi cậu quyết định lấy máy ra gọi cho anh, đáp lại cậu chỉ là tiếng tút tút kéo dài, cậu gọi cho anh cả chục cuộc nhưng vẫn là tiếng tút quen thuộc.
Thấy gọi điện không được cậu đành chuyển qua nhắn tin, mở zalo lên bấm vào khung chat quen thuộc cậu nhắn một mạch gần chục tin nhắn.
"Halo!"
"Lưu Kiến Văn à"
"Văn Văn ca ca"
"Anh ơi"
"Anh à"
"Đến nơi chưa vậy?"
"Đang bận hả ( ಠ ಠ)"
"Bao giờ hết bận thì rep tin nhắn của tớ luôn nha."
"Hazzz"
Nằm trên giường đợi cả nửa tiếng vẫn chưa nhận được hồi âm từ anh, cậu hậm hực đậm mạnh điện thoại xuống cái gối bên cạnh.
"Hứ không thèm để ý đến tôi, ông đây ngủ luôn kệ cậu đó đồ đáng ghét." Nói rồi Nghiêm Hạo Nghiêm Hạo Nhiên trùm chăn lên ngủ luôn.
Bên phía anh sở dĩ không liên lạc với cậu vì vừa xuống máy bay điện thoại đã bị rơi vỡ mất.
Tất bật cả ngày trời cuối cùng Lưu Kiến Văn cũng mua được điện thoại mới.
Đăng nhập vào các tài khoản mạng xã hội một cách nhanh chóng nhất có thể, xong xuôi một loạt tiếng ting ting vang lên, là thông báo của zalo.
Anh vội vàng mở khung chat quen thuộc, đập vào mắt anh là một loạt tin nhắn của Nghiêm Hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-no/3554069/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.