Cô đi vào nhà tiện tay mở rào để thoáng hơn, nhìn thấy Lê Nguyệt đang ngồi một góc, cô không khỏi tiến gần:
“Mẹ à, hoa con mang từ dưới dốc về…”
“Bố mua hoa cho mẹ hả”
Lê Nguyệt không đáp, bà như lau nước mắt say đấy quay sang mỉm cười: “ Cảm ơn con nhé”
“…M-Mẹ, tay mẹ làm sao mà bị tím hết rồi”
Bà nhanh chóng che tay lại, cười khổ, nhưng vẫn chẳng để cô nhìn thấy sự đau khổ của mình: “ Mẹ ngã”
“Mẹ phải cẩn thận đấy, con ăn cơm ở nhà dì Cẩm rồi, chiều tối còn phải đến trường”
Bà xoa đầu đứa con gái bé bỏng ánh mắt yêu thương không thể giấu, Giang Nhu rất hiểu chuyện, bố bảo sẽ đưa cô về thành phố để học trường tư nhưng cô không đồng ý, cô thích sống ở nơi yên tĩnh càng thích có mẹ ở cạnh.
Với lại ở đây có Chiêu Tranh, có Viễn Chính, có Tú Tri đặt biệt còn có cả Trịnh Nam, có mùa hoa đẹp nhất có chàng trai cô thích chẳng phải quá tuyệt vời hay sao?
Cô soạn tập vở, ngồi ngay ngắn vào bàn ngắm nhìn cây sen đá nhỏ của mình, đây là cây sen mà Trịnh Nam đổi với cô trong lễ mùa xuân, là do không ai dám đổi với anh vì thế cô mới đổi.
“Nam Nam, có phải cậu thích tớ không” Cô nhỏ giọng sau đó ngủ thiếp đi
Chuông báo vừa điểm sáu giờ cô liền nhanh chóng chuẩn bị, tiết tự học ở trường thường diễn ra vào giờ này đến tám chín giờ tối, con đường từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688604/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.