Anh lái xe cực kì chậm, cô chắc chắn là cố tình, Trịnh Nam xoay sang nhìn cô, miệng lại tiếp tục hỏi:
“Cậu…khi nào thì đi”
“Không biết” Giang Nhu đáp.
Anh nhìn dây an toàn của cô có chút không đúng, anh dừng xe giơ tay định chỉnh. Giang Nhu theo phản xạ nhắm mắt muốn đỡ lấy, cô…vẫn còn rất ám ảnh hình ảnh năm ấy.
Trịnh Nam nhìn thấy bối rối chẳng biết phải làm thế nào.
“Tôi chỉnh dây cho cậu” Anh nhẹ giọng.
“Không…Không cần, tôi tự chỉnh là được”
“Dì Lê có về cùng cậu không”
Giang Nhu: “Không, mẹ tôi bận”
“Ừm, dừng ở tiệm hoa đấy à” Anh chăm chú.
Giang Nhu gật đầu muốn cảm ơn anh, sau đấy thì không chút suy nghĩ đi thẳng vào trong, Trịnh Nam chẳng biết vui đến dường nào, ánh mắt cứ nhìn theo bóng dáng cô, muốn rời mắt cũng không dám, anh sợ nếu rời mắt một lần nữa, có thể sẽ thật sự chẳng thể nhìn thấy cô một lần nữa.
Trịnh Nam trở về nhà, nhìn Cẩm Chân với bố Trịnh đang xem phim, thức ăn thì dọn ở bàn sẵn cho anh.
“Con vừa gặp Giang Nhu, cô ấy sống ở dưới dốc”
“…”
Bà Cẩm cùng với ông Trịnh có chút giật mình, anh vốn không thường nói chuyện, nhưng hôm nay lại có chút thân thiện.
Ông Trịnh nhìn anh: “Con bé khoẻ không”
“…Không khoẻ, cô ấy bệnh rất nhiều, cơ thể yếu lắm”
Cẩm Chân buộc miệng đau xót: “Con bé đáng thương, mẹ nghe nói Nhu Nhu nhìn thấy ông Giang đánh bà Lê đêm ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688594/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.