Từ cái hôm gặp nhau ở quán ăn, Trịnh Nam sau đấy rất bận, phải nói là đến cuối tuần mới có thời gian trở về nhà. Vừa đi ngang tiệm hoa của cô, còn định sẽ ghé nhưng lại nhìn thấy cảnh tượng lôi lôi kéo kéo giữa cô với một người đàn ông khác, anh ta chắc phải trên ba mươi, tướng mạo vô cùng cao ngạo, mặc cho cô giẫy giụa vẫn cố gắng nắm chặt tay cô. Trịnh Nam không thể nhắm mắt làm ngơ liền mở cửa xe muốn đi đi tới.
“Giang Uẩn à, buông ra”
“Có mau trở về thành phố không thì bảo” Giang Uẩn liếc cô.
Giang Nhu im lặng.
Đợi đến khi ai đó cất tiếng từ xa, Giang Uẩn mới buông nhẹ tay cô.
“Giang Nhu, cậu…không sao chứ”
“…” Nhìn anh một lúc cô liền muốn trợn mắt.
Anh từ đâu mà xuất hiện đúng lúc như vậy.
“Không sao, tôi vẫn chưa làm gì cô ấy” Giang Uẩn cười chế nhạo.
…
“Không bị thương sao?” Trịnh Nam lo lắng nhìn xung quanh người cô.
Người đàn ông kia nhìn Giang Nhu, đôi mắt anh ta lộ vẻ khó hiểu song mang theo ý cười có hơi gật đầu.
“Không về đúng không?” Giang Uẩn tiến lại gần cô.
Trịnh Nam nhanh hơn một chút, giấu cô ở phía sau lưng, ánh mắt cực kì lạnh giá nhìn Giang Uẩn, anh ta đương nhiên cảm nhận được sát khí, muốn kéo cô đi cũng chẳng được, đành tự mình nhận thua.
“Tháng sau về mừng thọ bà”
Anh ta nói xong thì rời đi.
Trịnh Nam đợi anh ta đi xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688591/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.