Trần Tịnh đưa cô đến tiệm hoa thì cũng đi mất, nhưng anh ta vẫn để lại trong không khí một mùi hương rất dịu, nước hoa của anh ta, cô ngửi đến ngàn lần vẫn không chán, quả thật khứu giác rất tốt, chọn mùi hương cực kì thích hợp!!
Nói là trở về khách sạn nhưng cũng không hẳn, Trần Tịnh vốn không định trở về, anh ta nhớ cô bảo rất thích ăn bánh ngọt ở tiệm của phố bên cạnh nơi cô ở, lúc bàn kế hoạch cũng từng nhắc đến, vì thế đã cất công sang mua bánh.
Đến hơn sáu giờ, Trần Tịnh đợi cô trước cửa, Giang Nhu vừa lau khô tóc thì ra khỏi nhà rất nhanh, cô ngại nhất chính là để người ta chờ đợi.
“Trần Tịnh, chúng ta đi” Cô nhanh chóng đóng cửa.
Trần Tịnh ánh mắt dịu dàng nhìn Giang Nhu: “Bánh của em”
Cô nhận lấy, có chút cảm động.
Về đây cũng không lâu nhưng cô còn chưa thưởng thức được món bánh ở tiệm này.
“Làm sao anh mua đúng loại thế?”
Trần Tịnh liền đáp: “Chẳng phải em bảo em ăn đến nỗi bác chủ quán biết sao”
“Nhưng là chuyện của tám năm trước rồi”
“…”
Anh ta cũng không biết vì sao, nhưng nói đến Giang Nhu ở phố này thì bác chủ quán liền mang cho anh ta hai phần bánh chanh dây và một phần bánh cacao. Giang Nhu cũng rất khó hiểu đấy chứ, nhưng không suy nghĩ nhiều, cô nhanh liền lên xe, sợ đứng thêm chút nữa chắc chắn Trần Tịnh sẽ đói chết mất.
“Dù sao cũng cảm ơn anh, em sẽ chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688569/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.