Trịnh Nam nhìn cô đang vui vẻ thưởng thức chiếc bánh ngọt lại nhớ đến một Giang Nhu nhõng nhẽo rưng rưng nước mắt đứng trước mặt anh, ép anh nhận bánh cô đưa. Trịnh Nam lúc đó cực kì ghét bỏ, anh ghét ăn bánh ngọt cũng ghét việc ai đó phí tiền tặng cho anh.
“Này..”
“Trịnh Nam…” Cô lớn tiếng gọi anh.
Trịnh Nam đang suy nghĩ, nghe tiếng cô gọi liền có hơi giật mình, sau đấy mới lấy lại tinh thần nhìn cô: “Sao thế?”
“Ăn không hết”Cô bĩu môi.
Anh loay hoay tìm bác chủ: “Mang về là được”
“Trọng điểm là…còn muốn mua thêm mấy loại”
“???” Anh nheo mắt, sau đó lại lắc đầu.
Cô rũ mắt có ý tứ gì đó, sau đấy thì cuối đầu tiếp tục ăn bánh trên bàn.
“Được, mau đi chọn bánh đi”
“…”
Thật sự lợi hại thế sao!
Tú Tri hôm nọ bảo với cô nếu cô thử giả vờ yếu đuối, buồn bã trước mặt Trịnh Nam, cho dù là sao trên trời cũng sẽ hái xuống cho cô! Cô lúc đầu không tin, nhưng bây giờ có chút gật gù tán dương Tú Tri. Giang Nhu nhìn hình tuỳ ý chọn vài loại, đứng đợi bác chủ tiệm lấy bánh, vợ bác lại thì thào mỉm cười với cô.
“Trịnh Nam đó yêu con lắm đấy, cái con người đó nặng tình nặng nghĩa”
Cô cũng gật đầu với bà, cô không đáp, thật là không muốn đáp, cũng đúng, chẳng ai biết phải đáp gì trong tình cảnh đó.
Anh đã bỏ hết bánh vào hộp, đợi đến khi bước đến bên cạnh cô mới đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688562/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.