Giang Nhu gần đến 27 28 tết mới chịu soạn đồ đạc chuẩn bị về thành phố, cô cảm thấy đón năm mới ở nơi đây là tuyệt nhất, có hoa có gió có sự ấm áp của không khí hoà lẫn vào sự vui tươi của những người ở đây.
Cô nhớ trước đây còn đón tết rất vui, vui nhất chính là cùng Trịnh Nam đi dạo chờ khoảng khắc năm mới, cái khoảng khắc nhìn anh kề bên cô như thể quên mất thời gian vẫn còn trôi đi, ở bên Trịnh Nam dường như một thứ xung quanh chẳng còn quan trọng. Đến khi về thành phố làm việc sinh sống, cô chưa bao giờ cảm thấy năm mới chính là cực hình đến vậy, nào là một mình trang trí nhà cửa, gặp thân thích thì cứ mãi bàn bạc về hôn nhân, kinh tế, cô đau đầu không thôi.
Giang Nhu tự lái xe về, Lê Nguyệt vốn về từ 25 tết, bà có hẹn với bạn bè đánh mạc chược thế nên không ở đây lâu. Cô lái xe cũng rất mệt, đến nơi thì đã vào buổi trưa, trở về căn hộ nhỏ tắm rửa trước đã, dù gì thời gian này không quá bận rộn.
Cô vừa tắm xong, nghe tiếng chuông liền lớn tiếng vọng ra:
“Ai đấy?”
“Ai vậy?” Cô đến gần cửa nhìn ra.
Dáng người cao ráo, ăn mặc chỉnh tề, sao lúc nào cũng khiến người khác không chớp mắt thế!
“Trịnh Nam, cậu làm sao…” Cô ngạc nhiên.
Anh giả vờ buồn ngủ: “Là dì nói địa chỉ, tôi vừa xong việc liền tìm chỗ nghỉ ngơi”
“Chỗ tôi là nhà nghỉ sao?”
Trịnh Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688557/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.