Trịnh Nam tắm sau cô nên cô đã lên giường từ sớm, vẻ mặt mệt mỏi vẫn không vơi đi lại còn rất ngơ ngác, trông như mất hồn.
“Tin nhắn của em đã 99+ rồi đấy, không biết khi nào mới trả lời hết”
Anh lau khô tóc rồi lên giường ôm cô: “Nhiều thế à? Có phải đều khen em không?”
“Nội tâm người ta làm sao em biết, có vài người muốn khuyên em tiếp tục làm nhạc, có vài người còn muốn hợp tác với em”
Anh gật gù: “Vợ anh giỏi”
Nghe được ba chữ kia trái tim cô như nháo nhào không biết nói gì liền muốn anh lập lại ba từ ấy.
Trịnh Nam nhìn cô năn nỉ mình một lúc cũng không đành lòng: “Anh nói là vợ anh giỏi”
Nghe anh nhấn mạnh từng chữ lòng cô sảng khoái lạ thường, còn hào phóng thưởng cho anh một cái hôn, nhưng hôn như chuồn chuồn lướt nước vốn anh còn chẳng cảm nhận được gì ngoài đôi môi mềm mại của cô.
“Chúng ta khi nào mới đăng kí kết hôn?” Anh tủi thân ôm chặt cô.
Giang Nhu suy nghĩ: “Đợi chúng ta về hỏi dì tìm một ngày đẹp”
“Thật sao?”
Nhìn anh không tin vào tay mình cô gật đầu chắc chắn, Trịnh Nam vui sướng không thôi, ai cũng nôn nóng muốn cưới vợ nhỉ?
“Ngày mai còn hôn lễ, mau ngủ đi”
Trịnh Nam áp người gần cô, cô đương nhiên là cảm thấy vài thứ không nên.
Trịnh Nam nhẹ giọng: “Anh bỗng nhiên…rất muốn em”
“Không được, em còn chưa chuẩn bị”
“Buồn ngủ thật đấy” Cô ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688515/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.