Buổi sáng Giang Nhu dậy rất muộn, nói thẳng là thân thể đau mỏi, Trịnh Nam đã đi làm từ sớm nên chỉ có mình cô ở tiệm.
Bọn họ rất dễ hoà hợp vì vậy chuyện đó cũng không tồi, chỉ là lần đầu tiên nên cô có chút không thích ứng.
Vừa lăn qua lăn lại ở trên giường, anh vừa lúc lại gửi tin nhắn đến: ‘Mẹ để cho em một phần thức ăn’
‘Thức dậy thì lên nhà đi’
Cô chưa kịp trả lời anh lại nhắn thêm: ‘Bố mẹ em đã về rồi đấy, buổi sáng đi làm anh có gặp mặt’
Bố mẹ cô về đây sao? Còn không nói với cô một tiếng.
Lê Nguyệt nghe tin con gái muốn đăng kí kết hôn ông bà đang đi du lịch không thể về ngay được, nhưng vừa về đã nhanh chạy đến đây cùng con gái và con rể ăn một bữa cơm.
Kí ức của Giang Nhu bỗng chốc trở lại thời gian trước, đoá hoa ở dốc cô mang về cho mẹ bên cạnh đoá hoa bố mua cùng với những vết bầm vừa xuất hiện nhưng một nhát dao đâm thẳng vào nơi sâu thẳm nhất, cô còn biết cái gì là yêu là hờn nữa chứ? Không phải chỉ cần sống tốt là được sao…
Giang Nhu quần áo giản dị đi lên nhà, cô lại càng nhớ từng kỉ niệm ở nơi đây hơn cả.
“Mẹ à” Cô khẽ gọi.
Mấy loại hoa loại cây trước đây mẹ cô trồng bây giờ cũng chỉ còn lại mảnh đất không có gì. Đi sâu một chút, bà Lê vẫn đang cặm cụi đắp đất ông Giang phụ bà xách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-do-ta-co-nhau/2688510/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.