''Em không sao chứ?"
"Da?"
Ôi, lúc ấy tôi chẳng hiểu gì. Chị Thu mới nhẹ giọng giải đáp, nghe xong tôi vừa buồn vừa hụt hẫng, tôi đang chờ cái gì cơ chứ.
''Mấy quyển sách lúc nãy suýt rơi xuống may mà chị cầm được này."
''Em...Em không sao cả.''
Thì ra chị ấy đột ngột làm vậy là vì mấy quyển sách sắp rơi làm mình cứ tưởng, tưởng...Tưởng gì chứ? Mình bị bệnh rồi.
''Em không sao đấy chứ? Mặt em đỏ quá trời kìa, em bị sốt sao.''
Chị ấy nói với vẻ mặt lo lắng.
"Mặt mình đỏ ư?"
Tôi chỉ biết dùng tay tát nhẹ vài phát vào má để mình tỉnh. Thấy vậy chị liền hoảng hốt, nắm chặt lấy tay tôi mà lớn giọng:
''Em làm gì vậy hả?''
Tôi bao biện:
''Em không sao đâu ạ, tại trời nóng nên mặt em bị đỏ thôi."
''Vậy à? Thôi chị em mình về lớp nha.". ngôn tình hay
''Vâng."
Đặt quyển sách lên kệ rồi đi ra khỏi thư viện, thật ra tôi biết mình đỏ mặt vì cái khác cơ. Trên đường về chị Thu vẫn rất lo lắng cho tôi, đang đi chị đưa vào tay tôi một hộp sữa dâu mà nói:
"Em uống đi nha à chị còn cái bánh quy oreo này, em ăn nữa nha."
Đây chính là mê hoặc lòng người bằng đồ ăn sao?
"Em cảm ơn chị."
Củng chỉ là hộp sữa cùng cái bánh nhưng không hiểu sao lòng tôi cảm thấy vui lắm, nhận của chị rồi đi trên hành lang để trở về lớp.
Ngần trưa nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-ay/3596302/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.