Hì, chưa đủ vote mà đk? Nhưng hôm nay tối tôi bận chạy deadline, không ra chương được nên giờ ra sớm nè._________________________________
Đừng nói là...
"Minh Khánh ngoan xinh yêu của em nè."
Tôi: ...
Nữa hả? Mỗi lần tới khúc quan trọng thì Minh Khánh y như rằng sẽ xuất hiện để phá đám chúng tôi!
Tôi mỉm cười nhìn Thế Hưng, hỏi lại lần nữa: "Cho em số điện thoại của anh nhé?"
"..."
"Nhanh không thì bảo? Đừng để em bực bội."
Tôi đứng phắt dậy, một tay cầm túi xách, tay còn lại nâng cằm cậu ấy lên. Cảnh tượng này... đúng là tổng tài và cô tiểu thư bé nhỏ rồi.
Sau ít phút giao tiếp bằng ánh mắt.
Hưng né tránh bàn tay tôi, ho khù khụ gật đầu: "Dạ... à được, đưa... đưa điện thoại đây."
Haizz, mới thế đã sợ rồi. Dù mất trí nhớ vẫn không bỏ được tật nói lắp.
"Đây." Thế Hưng trả lại điện thoại cho tôi, sau đó dứng dậy bước ra ngoài mở cửa cho tên anh trai *thân thiết* của tôi.
Vừa thấy tôi Minh Khánh đã mỉm cười vui vẻ, nói thật lớn: "Chúng ta..."
Tôi vội chạy đến bịt miệng Khánh lại, không thể để cho anh ấy rước thêm hoạ từ cái miệng này nữa, tôi vẫy tay chào Thế Hưng rồi kéo tay Minh Khánh đi.
"Chúng ta đi thôi, anh nhỉ?"
"À... à ừ."
****
Mấy ngày sau đó, tôi trở về trường nhưng vẫn không quên cài gián điệp vào nhà Thế Hưng. Gián điệp là ai ư? Tất nhiên là cậu bạn tóc vàng ở cạnh Thế Hưng mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-ay-lai-vi-toi-ma-no/3610427/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.