Đúng như tôi dự đoán, vừa vào rạp tôi đã cảm nhận được chỗ ngồi có gì đó không ổn. Tại sao Dương và Phúc lại ngồi xa chúng tôi như vậy? Vả lại kế tôi còn rất nhiều chỗ trống kia mà, hết chỗ đâu mà hết! Cô ấy ngồi xa tôi tận 4 hàng ghế, đến nỗi tôi chỉ thấy bóng đen của họ mà thôi. Ai da, hai con người này.
Nếu tôi đoán không lầm chỉ có 2 trường hợp, một là Dương đang gán ghép chúng tôi, hai là Dương đang mập mờ với Phúc!
"Xem cặp đó nắm tay nhau thắm thiết chưa kìa." Hưng ngồi xuống hướng mắt về phía họ.
"Hả? Cậu thấy sao?"
"Lộ liễu như vậy mà mày không thấy, đúng là quá nhỏ bé rồi."
Tôi mặc lời Hưng nói, đứng dậy nghía xuống phía Thùy Dương.
Quả thật hay người họ đang nắm tay, lại còn nắm rất chặt. Tiến triễn nhanh vậy mà chẳng báo tôi gì sất. Bạn bè vậy đó, về mà không giải thích thì đừng hòng!
Chúng tôi xem một bộ phim hoạt hình về hành trình của những chú gà vô tri. Nhưng đó chỉ là khúc đầu, đến phân cảnh mẹ gà vì cứu đàn con của mình mà buộc phải rời bỏ chúng khiến tôi không kiềm được rưng rưng nước mắt.
Hưng như biết trước tôi sẽ khóc hay sao ấy. Cậu ấy lấy rất nhiều giấy đã chuẩn bị từ trước đưa cho tôi rồi im lặng xem phim tiếp.
"Cảm ơn."
Cầm tờ giấy mà tôi cứ xé để kiềm cơn khóc chứ chẳng thèm lau khiến mặt mũi vẫn lem nhem như ban đầu.
Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-nam-ay-lai-vi-toi-ma-no/3593001/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.