Nghe xong những lời nói đó làm không gian bỗng chôc im ắng đến đáng sợ . Đồng Ngọc cố nén sự buồn bã trong lòng tiễn thái y ra ngoài với khuôn mặt không mấy cảm xúc
Cẩm Uyển Lam đau lòng cố kìm nén cảm xúc không ngờ bản thân nàng vẫn chưa làm được điều dù làm vui lòng phu quân , mang danh nghĩa phu thê do triều đình sắp đặt nhưng thái tử vẫn đối xử rất tốt với nàng cho dù nàng có là gián điệp của hoàng hậu cài vào đi chăng nữa nhưng tình cảm mà thái tử dành cho nàng đã gợi cho nàng làn sóng tình yêu . Đến giờ đây khi đối mặt với phu quân do chính tay nàng hạ thuốc cướp đi ánh sáng của chàng mà không hề hay biết chàng đã mang trong mình bệnh tật sự sống chỉ đếm ngược ngày càng nhanh có thể sẵn sàng ra đi bất cứ lúc nào làm nàng hổ thẹn nhưng nếu khong làm theo ý hoàng hậu thì người nhà của nàng sẽ bị nàng ta đe dọa biết làm sao để sống xót trong hoàng cung không có tình người này , nàng đến bên chàng nắm lấy bàn tay của chàng lúc này đôi mắt đã đẫm lệ nàng nói lên tâm tư của mình :
" Điện hạ...thiếp xin lỗi...vì chưa làm tròn bổn phận thái tử phi , một phu nhân của chàng luôn làm chàng phiền lòng.... Nhưng thiếp sẽ bên cạnh chàng nhiều nhất có thể...Thiếp phải làm sao đây..."đứng giữa những lựa chọn khó khăn đó dù biết bản thân có làm gì sai thì chàng vẫn sẽ tha thứ cho nàng nhưng nàng biết đối mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-moc-te-no/3741927/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.