Vu Chiêu Đệ ngồi trong góc, lặng lẽ ăn. Cô chỉ gắp cải bắp luộc ở đĩa gần mình nhất. Ngược lại Vu Thành Tài không thèm để ý có người lạ trên bàn cơm mà ầm ĩ đòi ăn đùi gà.
Ngoài miệng Giang Tú Lệ mắng Vu Thành Tài vài câu nhưng vẫn gắp đùi gà bỏ vào bát nó.
Vu Chiêu Đệ ăn hai bát cơm trong năm phút rồi nói mình đã no, lễ phép cúi chào lãnh đạo Chu mới rời bàn ăn về phòng học bài.
Bên ngoài vẫn truyền đến tiếng Vu Quốc Tường chạm cốc với lãnh đạo Chu. Vu Chiêu Đệ tập trung làm bài, tiếp tục giải nốt mấy đề toán vừa nãy chưa giải xong.
Mãi đến 9h tối lãnh đạo Chu mới ra về.
“Chiêu Đệ, ra dọn đi.” Giang Tú Lệ gọi cô ra dọn bát đũa. Vu Chiêu Đệ để bút xuống lần thứ hai, ra phòng ăn dọn dẹp.
Cô phải làm hầu hết mọi việc nhà, từ nấu cơm rửa chén quét nhà đến giặt quần áo. Cô đã quen với cuộc sống như thế, ai bảo cô sinh ra ở trong cái gia đình này. Giống như tên của cô vậy, Chiêu Đệ Chiêu Đệ, chỉ có tác dụng là mang em trai đến.
*
Ngày 31 tháng 8 là khai giảng năm học mới, lớp Mười hai có tiết học sớm lúc 7 giờ.
Vu Chiêu Đệ dậy từ 5h40, sau khi vệ sinh cá nhân thì vo gạo thổi cơm trước, sau đó cầm tiền Giang Tú Lệ để lại tối hôm qua đi chợ mua thức ăn.
“Chiêu Đệ đến mua thức ăn à? Hôm nay cháu có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-khong-ve-lai/2825091/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.