Edit: Mộ
Sau hàng loạt các đợt kiểm tra, họ về chỗ chiếc xe trường thuê để đợi các bạn chưa kiểm tra xong.
Lâm Thịnh ra muộn hơn hai đứa Vu Chiêu Đệ: “Các em ra nhanh thế?”
Trịnh Nhã Thu mỉm cười và bảo các cô kiểm tra không cần xếp hàng nên nhanh hơn một chút.
Lâm Thịnh đưa điện thoại của mình cho Trịnh Nhã Thu: “Nhã Thu, chụp cho anh với Vu Chiêu Đệ vài tấm hình.”
“Được.”
Lâm Thịnh đứng bên cạnh Vu Chiêu Đệ, anh dạng chân rộng một chút để hạ thấp chiều cao của mình.
Trịnh Nhã Thu siết chặt điện thoại, nở nụ cười miễn cưỡng chụp hộ họ vài tấm ảnh. Sau khi chụp xong thì trả điện thoại lại cho Lâm Thịnh.
“Mình chụp cho hai cậu vài tấm.” Vu Chiêu Đệ sợ Trịnh Nhã Thu cảm thấy mình bị cô lập nên đề nghị.
Lâm Thịnh mỉm cười: “Được, cầu còn không được.”
Trịnh Nhã Thu cẩn thận từng li từng tí đứng sát vào cánh tay của Lâm Thịnh, giơ tay hình chữ v và mỉm cười vô cùng hạnh phúc.
Những bạn khác kiểm tra xong cũng thi nhau chụp ảnh, một đám nhóc làm mặt quỷ giải trí, tách biệt hoàn toàn với cảm giác căng thẳng khi sắp thi đại học.
Hơn một giờ chiều, họ mới bắt xe buýt về trường.
Vu Chiêu Đệ chưa về nhà mà quay lại trường ôn tập, cô mở cửa căn phòng, tiếng quạt gió phần phật nhưng chỉ có một người cúi đầu học bài ở đó.
Sắp đến kỳ thi giữa kỳ, ngoại trừ kỳ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-khong-ve-lai/2825020/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.