Vài ngày sau đó, mỗi lần đi học Thạch Thiên Hạo đều cố ý ngồi cạnh Vu Chiêu Đệ, tan học lại đi cùng cô đến căn tin. Tuy rằng không có hành động nào quá trớn nhưng chuyện này lan truyền trong lớp rất nhanh. Mọi người đều biết Thạch Thiên Hạo đang theo đuổi cô.
Vu Chiêu Đệ từ chối nhiều lần nhưng Thạch Thiên Hạo vẫn rất kiên trì. Cũng may là bình thường cô đều đi làm thêm nên giảm bớt được rất nhiều thời điểm phải gặp mặt riêng tư, ví dụ như đi ăn sau khi tan học hay cậu ta đưa cô về kí túc xá.
Một buổi tối, cô học môn tự chọn xong quay về kí túc xá, nhìn thấy Thạch Thiên Hạo đang đứng dưới lầu kí túc, cô không kìm được nhíu mày, bực bội trong lòng.
“Chiêu Đệ, tớ mua cho cậu một cái bánh kem nhỏ để ăn đêm.” Thạch Thiên Hạo cầm một cái bánh gato được đóng gói cẩn thận đi về phía cô.
Thành thật mà nói thì Thạch Thiên Hạo dáng dấp không tệ, không cao không thấp, 1m75, dáng người cường tráng, thoạt nhìn rất sáng sủa. Trước đây cô có ấn tượng rất tốt với cậu ta, chỉ là lần trước cậu ta nói xấu Lâm Thịnh trước mặt cô nên cô đã có cái nhìn khác. Còn chưa kể đến cuộc nói chuyện của cậu ta với Lý Khải trên hành lang hôm trước.
Cô lui về phía sau: “Lớp trưởng, tớ ăn khuya rồi.”
“Tớ nghe bạn cùng phòng cậu bảo cậu rất ít khi ăn khuya. Cậu đừng lừa tớ, cậu chắc chắn chưa ăn.”
Thạch Thiên Hạo cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-khong-ve-lai/2824996/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.