Tôi dỏng tai lên nghe.
Cái quái gì vậy? Kiều Tinh trước đây từng ở nhà Tống Lăng Dư rồi á?
Chuyện từ bao giờ thế?
Chẳng lẽ tin đồn tình cảm của hai người họ là thật?
Chỉ nghe Tống Lăng Dư bình tĩnh đáp: "Được."
Anh dám nói được ư!
Kiều Tinh nũng nịu nói: "Anh Lăng Dư, lần trước anh nói mời em ăn khuya vẫn chưa mời đâu đấy nhé..."
"Để tôi gọi đồ ăn ngoài cho cô."
Tôi đã chẳng còn muốn nghe tiếp nữa.
Tống Lăng Dư chắc chắn là cố ý.
Tôi tuyệt vọng quá đi mất.
Bởi vì cổ tôi càng lúc càng ngứa.
Mười phút trôi qua, cánh cửa tủ bát đột nhiên bị ai đó kéo ra.
Tôi co ro bên trong, đáng thương mở to mắt, bị ánh đèn làm chói đến mức nước mắt giàn giụa.
"Tống Lăng Dư..."
Tôi dường như thấy vẻ mặt anh thoáng giãn ra, đáy mắt lướt qua một tia đau lòng, nhưng rồi lại biến mất ngay tức khắc.
Chỉ vì tôi vừa khóc vừa mếu máo: "Anh mau xem cổ tôi đi, có phải có con nhện to đang bám trên đó không."
Ngay sau đó, Tống Lăng Dư nhón lấy một con nhện trắng tám chân to đùng từ trên cổ tôi xuống, làm tôi suýt chút nữa thì hồn lìa khỏi xác.
Nếu không phải Tống Lăng Dư kịp thời bịt miệng tôi lại thì tôi đã hét toáng lên kinh động đến người khác rồi.
Cuối cùng, tôi mặt dày mày dạn rúc vào lòng Tống Lăng Dư, như một chú cún con chịu nhiều uất ức, lải nhải không ngừng:
"Sao anh lại quen Kiều Tinh?"
"Cùng công ty."
"Sao cô ta từng ở nhà anh?"
"Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-chua-muon/5047597/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.