Tống Lăng Dư túm chặt lấy cổ tay tôi, cười như không cười nói:
"Đừng vậy chứ, cưng à, dám đặt cái chân giò heo của em lên người tôi, tối nay cứ ngoan ngoãn mà chịu trận đi."
Ánh đèn neon ngũ sắc quét qua đôi lông mày lạnh lùng của anh, càng làm cho ánh mắt anh thêm thâm trầm đen láy.
Tống Lăng Dư làm như không có chuyện gì, vác tôi chậm rãi đi xuyên qua đám đông, cứ như thể anh là người đã chọn trúng tôi vậy.
Tôi tức giận hét lớn: "Tống Lăng Dư! Tôi mới là ông chủ của anh đấy!"
"Ồ, thế à?" Anh khinh thường cười khẩy: "Lát nữa đừng có khóc t.h.ả.m quá nhé."
Vào đến khách sạn, tôi không kìm được cảm thán bố mình đúng là người làm việc lớn, cái giường siêu lớn, cửa sổ sát đất, đồ đạc đầy đủ không thiếu thứ gì.
Tống Lăng Dư ném tôi lên chiếc giường lớn, bắt đầu tháo thắt lưng.
Tôi sợ đến nỗi che kín mắt.
"Anh đừng có làm bậy nha."
Tống Lăng Dư hờ hững mở miệng: "Cũng đâu phải chưa từng nhìn thấy, sợ cái gì?"
Đệch!
"Ba năm trước với ba năm sau có thể giống nhau được sao?"
"Chứ sao nữa?" Giọng Tống Lăng Dư lạnh đi: "Hay tôi còn phải cho em cơ hội làm quen lại từ đầu?"
Thấy mình rơi vào thế yếu, tôi chuyển chủ đề, quay sang chất vấn anh: "Chẳng phải anh đi tìm mấy chị gái xinh đẹp sao! Anh còn mặt mũi nói tôi à."
Tống Lăng Dư từ từ cúi người xuống, hai tay chống hai bên người tôi, nhìn thẳng vào tôi, cho đến khi mặt tôi đỏ bừng anh mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-hoa-chua-muon/5047595/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.