Khi Belly đứng dậy đi lên gác tôi biết cậu ấy cố tình muốn tôi ngồi lại, thử nói chuyện với anh Conrad về chuyện trường học. Tôi biết bởi ngay từ khi còn bé, chúng tôi đã thường xuyên tập cách đọc được suy nghĩ của nhau. Và cậu ấy luôn tin rằng cậu ấy có thể đọc được suy nghĩ của tôi.
Sự thật là tôi quá hiểu Belly. Mỗi khi sắp sửa nói dối, mắt trái của cậu ấy sẽ hơi nheo lại một chút. Mỗi khi lo lắng, cậu ấy sẽ khẽ cắn môi trước khi nói. Tôi luôn biết cậu ấy đang nghĩ gì. Belly là một người rất dễ đoán định. Tôi nhìn qua anh Conrad. "Anh có muốn sáng mai dậy sớm ra biển lướt sóng không?" Tôi hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-thien-duong-2-mua-he-khong-le-loi/1855001/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.