Quách Thụy Dương hỏi: "Anh thật sự muốn nghe?" 
Hạ Băng xưa nay chưa từng hỏi Quách Thụy Dương nên Quách Thụy Dương còn tưởng rằng Hạ Băng không có hứng thú gì về "Người đó"cả. Quách Thụy Dương thỉnh thoảng cũng cảm thấy kỳ quái, không phải hầu hết mọi người đều muốn biết một chút gì đó sao, làm sao Hạ Băng lại không có hứng thú với chuyện này được. 
"Nói cho anh nghe một chút, anh sẽ giúp em xem người này có thích hợp với em hay không." 
Đã 11 giờ rưỡi nhưng cơm trưa cũng còn chưa có nấu, hiếm khi thấy Hạ Băng có hứng thú như vậy nên Quách Thụy Dương cũng không đi nấu cơm mà ngồi ở trên sô pha nói chuyện. 
Quách Thụy Dương nói: "Người đó thực sự rất tốt, đối xử với em rất tốt." 
Hạ Băng yên lặng nghĩ: Anh thay đổi còn không được sao? 
"Lớn lên vô cùng xinh đẹp." Quách Thụy Dương nhìn thoáng qua Hạ Băng thấy anh bình tĩnh lắng nghe thì yên tâm nói: "Dáng người cũng rất đẹp, vì vậy em không có cách nào đối với những người khác sinh ra ý nghĩ kia, cho nên khẩu vị trở nên rất kén." 
Hạ Băng ngạc nhiên nói: "Dáng người đẹp thì liên quan gì đến khẩu vị? Em cũng không có ngủ với người đó." 
"Làm sao anh biết em chưa ngủ qua?" Quách Thụy Dương trợn to mắt, "Làm sao anh biết được?" 
Hạ Băng nhất thời nghẹn lời, một lúc sau mới nói: "Anh, không phải ngày nào em cũng ở bên cạnh anh sao? Làm sao em có thời gian đi ngủ với người khác?" 
Lời nói này rất có ý vị nhưng mỗi người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-tan-bang/1286437/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.