Sau khi Hạ Băng diễn xong thì đi xuống dưới, Quách Thụy Dương liền khoác áo khoác cho anh rồi đỡ anh ngồi xuống ghế nghỉ ngơi. 
"Rốt cuộc là em đang diễn tình yêu say đắm hay là diễn anh mang thai?" Hạ Băng thấp giọng hỏi Quách Thụy Dương. 
"Hả, không đúng với kịch bản sao?" 
"Tình yêu say đắm của người bình thường sẽ như này sao? Chỉ có khi đối phương đang mang thai hoặc gãy xương mới đỡ như vậy thôi." 
"Em sẽ sửa lại ngay." Quách Thụy Dương ngồi xuống ở bên cạnh Hạ Băng, một tay ôm eo anh còn đầu thì gác lên trên vai Hạ Băng. 
Ngày thường Quách Thuỵ Dương cũng thường xuyên làm động tác này nhưng ở những nơi đông người thì cậu sẽ thu liễm một chút. 
Phí Húc thấy hai người bọn họ nhão nhão dính dính nên thật sự chịu không nổi, nói: "Hai ngươi làm gì thế?" 
"Chúng tôi đang trong một tình yêu say đắm nha." Quách Thụy Dương hỏi Phí Húc, "Giống không?" 
"Không giống, giống như Hạ Băng ca chơi cá cược rồi thua tiền cậu hơn." Phí Húc chỉ chỉ Hạ Băng, "Nhìn biểu cảm ghét bỏ của anh ấy thế kia có chổ nào giống tình yêu say đắm chứ?" 
Quách Thụy Dương ngẩng đầu nhìn Hạ Băng, thực ra Hạ Băng cũng không phải ghét bỏ mà chỉ là bất đắc dĩ. Cậu nói: "Ca, anh phối hợp với em đi." 
"Không được, anh diễn ở trước máy quay đã rất mệt rồi, em có thể để cho anh nghỉ ngơi một chút được không?" Hạ Băng nắm tai Quách Thụy Dương, "Em mau ngồi thẳng người lại, cứ dựa vào người anh làm anh rất mệt." 
Quách 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-tan-bang/1286424/chuong-23-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.