🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ta không gãy tay gãy chân, không cần phải đỡ ta.” Bà dì Cổ vừa bước ra khỏi bệnh viện thì đã không nhịn được mà muốn hất tay Tạ Kính ra khỏi tay mình: “Được rồi, cháu của A Mãn sắp tới rồi, cháu mau đi đi.”



A Mãn và bà dì Cổ đã không gặp vài chục năm, không ngờ hôm nay lại gặp nhau ở bệnh viện, hai người trò chuyện vô cùng cao hứng, A Mãn đề nghị bọn họ đến nhà mình chơi, bà dì Cổ cũng rất vui vẻ đáp ứng.



“Cháu không cần phải lo lắng, dì nhất định sẽ chú ý đến bà ấy.” A Mãn nói.



“Cháu đâu có lo lắng, hiếm khi mới thấy bà ấy cao hứng như vậy, cháu còn phải cám ơn dì nữa đấy.” Tạ Kính cười nói.



“Ôi trời, cháu khách sáo thế làm gì.” Khuôn mặt A Mãn tràn ngập ý cười.



Ba người trò chuyện được một lúc thì cháu trai của A Mãn đã lái xe tới, sau khi Tạ Kính đỡ hai người lên xe thì A Mãn lại quay sang nói: “Yên tâm, chiều tối dì sẽ đưa bà ấy về.”



“Vâng.” Tạ Kính đóng cửa xe lại, nhìn chiếc xe dần dần khuất xa thì anh mới cất bước rời đi, lại đột nhiên trông thấy một chiếc xe màu đỏ đậm, có rèm che đang chạy đến bên cạnh mình, theo bản năng, anh quay lại nhìn người đang lái xe.



“Là chị à?” Tạ Kính nhướng mày: “Cản đường như vậy là định cướp giật sao?”



Trương Nghiên cười nói: “Còn không mau ngoan ngoãn đem tiền giao ra đây.”



Bành Ngạn Kỳ mở cánh cửa phía sau,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-nong-bong/1996689/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mùa Hè Nóng Bỏng
Chương 8
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.