Hạ Dương vừa đi vừa mở điện thoại lên xem, đoạn đường gần đến nhà cô có một trụ đèn bị hư, chỗ đó lại rất tối, vậy nên cô dự định bật đèn pin trên điện thoại để đi cho đỡ sợ. Lúc Hạ Dương ngẩng đầu lên đã va vào một người, đèn điện thoại hắt lên khuôn mặt người đó khiến cô giật mình, cô hoảng sợ định la lên thì đã bị người đó bịt chặt miệng lại, tay người kia còn tiện thể che luôn ánh đèn trên điện thoại của cô. Không còn ánh đèn hắt lên nên Hạ Dương liền nhìn rõ được khuôn mặt của người đối diện, vừa nhận ra người kia, đôi mắt của cô từ sợ hãi liền chuyển sang kinh ngạc.
Nhìn thấy Hạ Dương đã có thể bình tĩnh lại Taishi mới buông tay ra, sau đó nhìn thấy cô vì sợ mà đôi mắt còn rưng rưng, anh cảm thấy hối hận.
"Xin lỗi, tôi không cố ý dọa em sợ như vậy."
"Anh...anh về lúc nào vậy?" Hạ Dương lắp bắp hỏi.
"Tôi cũng vừa về đến thôi."
Taishi nói xong liền đưa tay ra muốn cầm túi giúp Hạ Dương.
Nhưng đã bị cô tránh người sang một bên từ chối nói "Không sao đâu, em tự mang được."
Khuôn mặt Taishi trở nên lãnh đạm hơn, anh không rút tay lại mà vẫn đưa ra và nhìn Hạ Dương.
Nhìn thấy nét mặt anh như vậy, không hiểu sao Hạ Dương cảm thấy sợ và chột dạ, cô vội vàng ngoan ngoãn đưa túi cho anh. Sau đó mới chậm rãi nuốt nước bọt. Không hiểu hôm nay Taishi lại bị cái gì, không đưa túi cho anh cầm anh đã khó chịu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-nam-ay-that-dep/366877/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.