Người đàn ông kia mặc dù nghi ngờ nhưng vẫn đẩy máy tính của mình sang cho Hạ Dương. Hạ Dương hút vào một ngụm sữa sau đó nhận lấy máy tính tiếp tục gõ. Cô từng tốt nghiệp đại học công nghệ nên mấy thứ này vừa nhìn đã có thể quen thuộc rất nhanh.
Người đàn ông bên cạnh vừa húp mì vừa nhìn thao tác của Hạ Dương, anh ta vô cùng kinh ngạc, không nghĩ đến một cô gái mà cũng có thể hiểu được mấy thứ này.
Hạ Dương vừa gõ bàn phím vừa hỏi anh ta mấy thông tin cần thiết, anh ta vừa quan sát vừa chỉ dẫn lại cho cô, hai người cùng nhau tập trung mà quên mất thời gian, cũng không biết bên ngoài trời đã tối đi từ lúc nào.
Sau ba tiếng cuối cùng bản lập trình cũng đã hoàn tất, Hạ Dương và người đàn ông kia thở ra một hơi. Hạ Dương đưa tay bóp vai của mình.
"Mệt chết đi được."
Người đàn ông cũng vươn vai, anh nhanh chóng kiểm tra lại một lượt sau đó nhấn nút lưu, cuối cùng là đóng máy tính lại quay sang nói với Hạ Dương.
"Hôm nay đã làm phiền cô rồi. Cảm ơn cô nhiều nha, nếu không có cô chắc tôi phải làm đến sáng mai mới xong được."
Hạ Dương lắc đầu "Không có gì đâu, chỉ tiện tay thôi."
Người kia đưa tay ra "Tôi tên là Takeshi, rất vui được làm quen với cô."
Hạ Dương nhìn anh ta, sau đó cũng vui vẻ bắt tay nói "Xin chào, tôi là Niki, cũng rất vui được làm quen với anh."
Takeshi nhìn Hạ Dương nói "Tôi nhìn cô có vẻ không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-nam-ay-that-dep/366875/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.