Tối hôm đó Hạ Dương không quay về nhà Bảo Trân mà ở lại phòng của Taishi, hai người trải qua một thời gian không gặp nhau, cùng với những hiểu lầm chồng chất, cuối cùng họ có thể thật lòng nói ra suy nghĩ của mình. Cả hai không làm gì, họ chỉ đơn giản nằm ôm nhau trên giường, cùng kể lại cho nhau nghe những việc đã qua.
Hạ Dương vùi khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào lồng ngực Taishi, cô tham lam hít vào một hơi, mùi hương trên người anh rất dễ chịu, khiến cho cô muốn trầm luân cả đời vào nó. Hạ Dương thỏ thẻ nói “Lúc nãy anh nói là anh động tâm với em? Ý là anh thích em đó hả?”
Taishi hơi sửng sốt, anh cúi đầu nhìn vào khuôn mặt của cô nhóc trên ngực mình, thấy cô đang nhắm mắt, biểu cảm giống như ban nãy lời kia không phải do cô nói ra vậy. Taishi cười khẽ “Ừm”
Hạ Dương có vẻ không hài lòng, cô ngẩng đầu dậy “Ừm?? Là ý gì?”
Taishi đè nhẹ đầu cô xuống, để cô tiếp tục nằm lên ngực mình “Thì anh thích em mà.”
“Từ lúc nào?”
Taishi ngẩn người nhớ lại, lúc nào ấy hả?
“Hình như sau lần em giúp anh sửa máy tính.”
Hạ Dương kinh ngạc, cô lại ngẩng đầu lên nhìn Taishi. Taishi nhẹ nhàng nhấn đầu cô trở lại “Thì em hỏi anh động lòng với em từ lúc nào mà.”
Giọng nói của Hạ Dương từ ngực Taishi truyền lên “Lúc đó anh chỉ mới biết em thôi mà, sao lại động lòng nhanh vậy được?”
Taishi hôn nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-nam-ay-that-dep/1956203/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.