Thời gian bên nhau luôn ngắn ngủi. Hôm sau, cả nhóm đi ăn bữa sáng đặc sản của Liên Lý, sau đó lên xe cho tài xế chở về thành thị, vội vàng chia tay ở đây.
Đa số các cuộc chia ly đều như thế, vội vã đến độ bỏ qua hết mọi nghi thức.
Vẫy tay chào, rồi mỗi người sẽ bước tiếp hành trình riêng mới.
Trương Chú có việc cần về Hà Yến ngay. Vốn Thịnh Hạ cũng định về sớm mấy hôm nhưng bị Vương Liên giữ ở nhà mừng sinh nhật.
Sinh nhật của cô luôn vào một, hai ngày trước khi bắt đầu học kì xuân.
Cũng đành chịu, mẫu thân đại nhân đã hạ lệnh, cô chỉ còn cách nghe lời.
Buổi sớm hôm sinh nhật vẫn hệt như mọi ngày. Thịnh Hạ tỉnh giấc, theo thói quen liếc cái điện thoại, thấy tin chúc mừng ở nhóm bạn thân mới nhớ sinh nhật đã tới.
Mọi người nhớ gửi lời chúc cho cô đúng lúc 0 giờ, cô thì vì đi ngủ sớm nên lỡ mất.
Trả lời hết các tin nhắn, cô bò dậy đi rửa mặt súc miệng, bỗng ngờ ngợ nhận ra có điều là lạ.
Trương Chú không gửi tin mừng, thậm chí sáng ra cũng không thấy nhắn.
Cậu quên rồi ư?
Không phải chứ?
Bình thường lúc nào cậu cũng để ý những ngày lễ hơn cô. Cô cứ mặc tới đâu thì tới, ngày kỉ niệm cũng phải để cậu nhắc.
Nhưng đúng là không có tin nhắn mà?
Thịnh Hạ mở trang cá nhân của cậu. Trống không.
Chẳng lẽ cậu đã quên thật?
Độ này cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-mang-ten-em/3196281/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.