8 giờ tối. Lam vẫn ngồi một mình trong phòng chờ Hạ. Có lẽ, Hạ lại một lần nữa, lỡ hẹn về ăn tối với bố mẹ cô rồi. Cũng may mà Lam chưa thông báo cho họ. Cô chán nản, lại lôi giấy ra vẽ. Biết vẽ gì bây giờ? Trong đầu Lam lúc này, chẳng thể có ý tưởng hay ho nào cả. Cô nghuệch ngoạc vài nét, rồi lại vứt bút vào lọ.
"Làm cái gì mà gọi điện không nghe chứ? Tôi tưởng Lam bị làm sao?"
Bình từ ngoài cửa lao vào, mặt anh lấm tấm mồ hôi, trông có vẻ rất lo lắng.
"Ở nhà thôi, chắc điện thoại để im lặng nên không biết. Tìm tôi có việc gì?"
Lam đưa cho Bình chai nước, cô uể oải ngồi xuống ghế.
"Mọi người vừa quyên góp được một ít sách vở và quần áo cũ, nhưng chưa có người đi lấy. Tôi định rủ Lam cùng sang đó, mang đồ về đây để tạm, ngày mai sẽ chuyển qua chỗ tập trung."
"Vậy đợi tôi một lát."
Bình nhìn quanh căn hộ, thấy mâm cơm vẫn còn nguyên. Anh cảm nhận thấy dạo này Lam rất khác, cô ấy hay suy nghĩ và buồn nhiều hơn trước. Kể từ khi quen Lam, cô ấy luôn là người vui vẻ, hay động viên mọi người về chuyện tình cảm, nhưng chẳng bao giờ Lam bộc lộ tâm trạng của mình nhiều như lúc này.
"Đi nào."
Lam quay ra, khoác lấy chiếc balo và giục Bình.
"Lam chưa ăn tối sao? Ăn tạm một chút rồi đi. Lát nữa vác đồ mệt đấy."
"Tôi ăn rồi, cái kia là để phần Hạ. Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-khong-the-thieu-gio/2730279/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.