Sáng nay, Lâm gọi điện sớm cho Lam, nhờ cô sang đưa Bình đi thay băng. Không thể từ chối, dù sao cũng vì cô mà Bình mới ra nông nỗi này. 
Lam dậy nấu cháo và mang đến cho Bình. Ra mở cổng, vừa nhìn thấy Lam, Bình đã ngạc nhiên. 
"Có chuyện gì mà Lam đến đây sớm vậy?" 
"Lâm có việc bận, nên bảo tôi qua đưa cậu đi thay băng." 
Bình chợt buồn, thì ra Lâm nhờ vả nên Lam mới tới, chứ chẳng phải là cô quan tâm gì tới anh. Vậy mà anh cứ tưởng.. 
"Không cần đâu, bác sĩ bảo có thể tự thay băng ở nhà được, nếu có vấn đề gì thì mới phải đến kiểm tra." 
"Vậy thì để tôi giúp cậu thay băng, chứ làm sao mà cậu làm được một mình. Tôi còn nấu cháo mang đến cho cậu nữa này." 
Lúc này Bình mới nở một nụ cười mãn nguyện. Anh vào trong bếp lấy bát để Lam múc cháo ra. 
"Lam ăn sáng chưa? Ăn luôn nhé?" 
"Tôi ăn rồi, cái này chỉ dành riêng cho cậu thôi." 
Lam múc cho Bình lưng bát cháo, đặt xuống bàn. 
"Cho riêng tôi? Liệu có bỏ thuốc độc không vậy?" 
Bình cứ ngồi đấy chẳng đưa tay với lấy bát cháo để ăn, khiến Lam cảm thấy lạ. 
"Sao? Sợ tôi cho thuốc độc thật nên không dám ăn à?" 
"Tay tôi bị đau mà, hay là Lam bón cháo cho tôi luôn đi." 
"Đợi khi nào hai tay cậu đều bị treo lủng lẳng lên, thì hãy gọi tôi tới. Còn bây giờ nếu không ăn thì để tôi mang về." 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-khong-the-thieu-gio/2730270/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.