"Em đói rồi. Ăn cơm đã."
Vì Lam vẫn chúi đầu vào công việc, không thèm để ý đến sự xuất hiện của mình, nên Jenny đành phải lên tiếng giục.
Lúc này Lam mới dời mắt khỏi chiếc máy tính. Đã gần 1 giờ chiều. Một chút áy náy dâng lên trong lòng cô.
"Xin lỗi, không nghĩ là đã muộn thế này. Sao không đi ăn cùng mọi người trước?"
"Chưa thân với mọi người, nên ngại."
"Trước lạ sau quen. Vậy thôi, chúng ta đi."
"Giờ còn đi gì nữa. Khi nãy em có xuống nhà ăn của công ty mang hai suất lên đây rồi."
Jenny chỉ tay vào hai khay thức ăn để trên bàn, mặt phụng phịu.
Lam kéo chiếc ghế ra và ngồi xuống. Cô đặt một khay thức ăn về phía Jenny, rồi đứng dậy, đi rót hai cốc nước lọc mang lại. Lam ngạc nhiên, khi thấy Jenny đang dùng đũa gắp những mẩu hành còn đang dính trên thức ăn ở trong khay cơm của mình. Trong lòng bỗng nhiên có sự cảm kích.
"Em quên mất không dặn họ là không lấy những món có hành."
Jenny có chút ngượng ngập, khi Lam chăm chú để ý từng cử chỉ của mình.
Lam không nói gì. Cô ngồi xuống, tập trung vào khẩu phần ăn của mình. Một lát sau, mới nâng khuôn mặt lên mà nhìn người đối diện.
"Sao không ăn nữa? Có phải là không hợp khẩu vị?"
Lam buông đũa xuống, khi thấy Jenny chỉ ăn lấy vài miếng cơm.
"Em không được ăn nhiều."
Giờ Lam mới nhớ ra, Jenny là người mẫu, cần phải giữ dáng. Vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-khong-the-thieu-gio/2730246/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.