Chỉ cần một khoảnh khắc thôi, cũng sẽ khiến một người vô danh được trở nên nổi tiếng. Và không hiểu là bản thân quá may mắn, hay xui xẻo, mà Lam lại có vinh hạnh, được đặt mình vào cái khoảnh khắc quan trọng đó.
Vừa mới tới công ty, hàng trăm ánh mắt, ngỡ ngàng có, dò xét có, thông cảm có, thậm chí, kỳ thị, dè bỉu cũng có.. cứ đổ dồn về phía hai cô gái. Lam cũng không cảm thấy khó chịu, có chăng chỉ là thấy bất tiện. Cô không muốn có sự nổi tiếng, không thích phải làm tâm điểm cho mọi người bàn tán. Nở nụ cười thân thiện để đáp lại thái độ "quan tâm" của đồng nghiệp, Lam cố gắng bước thật nhanh về phía phòng làm việc của mình.
"Mời quý vị và các bạn cùng đến với chương trình" Gặp gỡ người nổi tiếng "của chúng tôi ngày hôm nay. Tôi xin được giới thiệu.." Chưa kịp nói hết câu, Lâm đã vội im bặt, khi nhìn thấy chiếc thước gỗ đo vải đang nằm gọn trong tay Lam.
"Cậu vui lắm, đúng không? Nói tiếp đi, tôi ngồi đây nghe."
Bước vào phòng làm việc, Lam đã thấy mọi người tụ lại một chỗ để bàn tán. Cô không khó nhận ra, chủ đề mà họ đề cập tới là gì? Trong số họ, cô không thể thất lễ, hay tỏ thái độ với bất cứ ai, ngoại trừ Lâm, kẻ duy nhất cô có thể bắt nạt từ trước tới nay.
"Xin lỗi, em chỉ đùa một chút thôi mà."
Lâm biết lỗi của mình, khi nhận ra vẻ mặt "không có gì đáng để đùa cợt" của Lam. Theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-khong-the-thieu-gio/2730240/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.