“Sẵn sàng chưa, Jeremy?”
Con sẵn sàng rồi mẹ ạ.
Nhưng nó sợ quá. Ít nhất thì nỗi sợ cũng làm nó mạnh mẽ hơn. Trước ý nghĩ là cái thứ đó sẽ sớm xuất hiện ở cửa ra vào với con dao, tim cậu bé đập loạn lên và hơi thở gấp gáp hơn, cơn đau khủng khiếp trên đầu nó đường như biến mất.
“Con trai, ngay khi cửa mở, con phải chạy.”
Nghe thấy âm thanh sột soạt lần thứ hai, Jeremy ép chặt người vào bức tường đá ẩm ướt bốc mùi. Bây giờ thì nó biết âm thanh đó là gì: tiếng chìa khóa lần mò tìm ổ.
Nó ôm chặt lấy mình và lao về phía trước như một con dơi lao ra khỏi địa ngục.
Cơ hội duy nhất của nó nằm ở yếu tố bất ngờ, nó phải lao qua cô ta trước khi cô ta kịp ngồi dậy. Nếu không làm được điều đó, nó sẽ chết.
Cái khóa kêu lên cót két.
“Mẹ ở bên con, Jeremy. Sẵn sàng…”
Khi Rachel dừng lại theo lệnh của Kay, cành cây đó cách chân cô khoảng năm mươi phân.
Lúc này nụ cười thường trực hiện trên môi Kay, có điều đó là một nụ cười méo mó. Khu hầm mộ bằng đá cổ mà Kay bắt cô vào đã bị vùi lấp một phần, cây leo và rêu mọc phủ bên trên, cái tên Chasen [1] khắc trên cánh cửa kim loại han gỉ.
[1] Tiếng Anh cổ, nghĩa là săn đuổi.
Chasen. Rachel cảm thấy một cơn rùng mình sợ hãi nữa khi nhận ra đó là hầm mộ mà người ta đồn là nơi để hài cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-dinh-menh/2975639/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.