Ở đám tang của Glenda Watkins, kẻ theo dõi trải qua những cảm xúc bình thường, nhưng sâu bên trong, những cảm xúc rối loạn khác đang đấu tranh để giành uy thế. Cho đến tận lúc này, nét nhân cách bề mặt trội hơn mà kẻ theo dõi đang trú ngụ mới bắt đầu cảm thấy trong cơ thể của chính nó có một linh hồn ác quỷ, đó chính là kẻ theo dõi. Nhân cách bề mặt, cái nhân cách hàng ngày biết tất cả mọi người và được mọi người biết đến, khác một trời một vực so với nhân cách của kẻ theo dõi. Nhân cách hàng ngày rất dễ chịu và đáng yêu, bận tâm đến hàng nghìn nhiệm vụ lớn nhỏ khác nhau hình thành nên cuộc sống thường nhật. Kẻ theo dõi không có tuổi, không giới tính, và là một con ác quỷ thực sự.
Hắn sục sôi lên vì giận dữ, vì căm thù, và những cảm xúc đó khiến hắn giết người.
Cho đến tận giờ phút vừa rồi, nhân cách không hề biết gì về việc mình đã nhúng tay vào vụ giết Marybeth Edwards và Glenda Watkins. Nhưng hình ảnh bốn đứa trẻ mất đi người thân – nhất là thằng bé lớn nhất, đứa mà kẻ theo dõi đã thoáng thấy trong cái đêm giết Glenda Watkins – đã khơi lên ký ức về cái đêm đó với nhân cách bề mặt. Ký ức đó trông rất thật: máu ở khắp nơi, hình ảnh và cảm giác, và cả mùi nữa. Nhân cách bề mặt choáng váng vì kinh khiếp và sợ hãi. Nhưng nhân cách bề mặt không muốn nhớ. Nó chiến đấu để không phải nhớ. Đối mặt với lăng kính vạn hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-dinh-menh/2975604/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.