"Trong phim không hề nhắc đến chuyện này." Người phóng viên nói.
"Đương nhiên là không, chuyện này vẫn chưa đủ kích thích, chưa đạt tiêu chuẩn của một bộ phim về gián điệp. Vì để lấy lòng khán giả, bộ phim 'tài liệu' ấy đã cắt bớt rất nhiều sự thật không quá đặc sắc rồi bịa ra nhiều giai thoại nhảm nhí cho Barry, biến cậu ta thành một gián điệp hai mang nhằm thu hút lòng hiếu kỳ của đại chúng. Sau cái hôm cậu ta chặn tôi lại ở trạm xe lửa, Barry chưa từng xuất hiện thêm lần nào, người trao đổi với tôi chính là một chàng trai thanh niên Algeria trẻ tuổi. Cậu ta đã đưa cho tôi một bộ mật mã phức tạp để dùng trong điện thoại, vậy thì dù cho có người nghe lén chúng tôi nói chuyện, họ cũng sẽ không hiểu chúng tôi đang nói gì. Nhà trọ ở đường St. Dominic không có điện thoại nên đa số cuộc gọi đều được gọi đi từ phòng làm việc của tôi. Nếu cậu ta rao bán xà phòng dầu dừa, nó có nghĩa là chúng tôi sẽ gặp nhau trước tiệm bánh mì cách đây hai con phố vào một giờ sau. Nếu cậu ta nói 'Chào anh, xin hỏi đây có phải là cửa hàng sửa đồng hồ Perrier & Sons không?' thì có nghĩa là cậu chàng Algeria ấy đang ở dưới lầu, tôi phải lập tức kiếm cớ để gặp mặt với cậu ấy ngay."
"Phần lớn những 'bức thư' đều là những túi tài liệu không có dấu hiệu được dán kín, tôi sẽ giấu chúng vào trong túi xách tay, nhét giữa những phong bì và những tập giấy kraft giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-bat-tan-cua-ngai-loiseau/2546962/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.