08
Năm ấy Phan Trí Nguyên mạnh mẽ dứt khoát vì muốn những điều tốt nhất cho Trương Nam Thành, từ một đại ca của trường lại có thể làm nũng với hắn, cậu vụng về nhiều chuyện nhưng học nấu ăn, học toán, học cách chăm sóc người khác cũng vì thích hắn.
Phan Trí Nguyên cứng được mềm được, chung quy lại cũng là bởi vì cậu muốn Nam Thành có những điều tốt đẹp nhất, muốn hắn luôn hạnh phúc nhất.
Bây giờ vừa theo bản năng vừa vì đau lòng, thấy ngón tay hắn như thế cậu vội để hộp mì sang một bên rồi nắm lấy tay hắn dắt vào phòng vệ sinh. Cậu mở vòi, đưa ngón tay hắn vào dòng nước lạnh.
"Ngài đợi một lát."
Phan Trí Nguyên vội chạy ra bên ngoài để mua thuốc bỏng, sau đó lại vội vàng trở về phòng vệ sinh để giúp hắn lau khô tay, bôi thuốc.
Trong lúc làm vẫn luôn chú ý nhẹ tay hết sức có thể, thi thoảng lại thổi thổi, chân mày thì cứ rũ xuống vì xót.
Khi đã bôi xong rồi cậu buông ngay tay hắn ra không chút chậm trễ. Thấy Trương Nam Thành có vẻ không còn đau nữa, cậu vẫn đưa thuốc bỏng sang cho hắn, "Ngài nên bôi thêm một hai lần nữa để lành hẳn nhé."
Trương Nam Thành nhìn tuýp thuốc trên tay cậu, hắn không vội nói gì mà chuyển sang nhìn cậu, "Bao nhiêu tiền?"
Trái tim của Trí Nguyên hẫng đi một nhịp, cậu lắp bắp đáp, "... không có bao nhiêu cả, tôi..."
"Tôi với cậu không quen không thân, tôi sẽ không nhận đồ của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-ay-chung-ta-chia-tay-nhau/2520241/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.