Đối với sự xuất hiện đột ngột của Lâm Bảo, người mà An Kỳ không còn muốn gặp mặt nữa đã khiến cho cậu một phen kinh ngạc, thế nhưng chỉ được vài giây trên gương mặt của cậu chỉ còn lại một nụ cười nhạt và nét lạnh lùng thường thấy.
"Anh nhầm người rồi." An Kỳ xoay đi nhưng lại bị kéo về, xoay hẳn người lại.
"Tôi——"
Còn chưa để cho Lâm Bảo kịp nói hết câu, Ngô An Kỳ đã cắt ngang lời nói của anh, "Anh chỉ đang nhìn tấm lưng của tôi!"
"..." Lâm Bảo chết lặng, những lời muốn nói nghẹn ở cổ họng không thể phát ra thành lời.
Sợ rằng cứ tiếp tục thì sẽ để mất vị khách này mất, An Kỳ nhanh chóng nói thêm, "Có lẽ trong giây phút nào đó anh hoảng hốt vì nghĩ người anh yêu lại đang ở đây, làm trò này... nhưng tôi không phải."
"... Ngô An Kỳ, tôi chỉ từng cho cậu tiền vì cái trò này, tôi không cho em ấy, nên tôi không thể nhầm lẫn giữa cả hai."
"À, hoá ra đây là cách anh phân biệt tôi với anh ta có phải không? Kẻ thấp hèn, dơ bẩn như tôi mới cần tiền của anh? Xin lỗi, tôi không cần tiền của anh, tôi trả lại chúng rồi!"
Ngô An Kỳ vừa dứt lời vị khách ở phía sau lại ngại việc cả hai to tiếng, cũng như sợ dính vào phiền phức nên buồn bực cầm ly rượu bỏ đi, lầm bầm, "Đã có bạn trai còn vào đây làm loạn."
An Kỳ tròn mắt nhìn ông ta, tình hình như vậy quả thật không thể đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-ay-chung-ta-chia-tay-nhau/2520078/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.