Editor: Roseann
Nói chuyện không đứng đắn, cả người Hàn Liệt cũng không đứng đắn luôn, kéo rèm cửa sổ lại, cùng Sơ Hạ diễn một màn thiên y vô phùng ở trên ghế salon.
Đèn của phòng khách sáng chói mắt, Sơ Hạ nhắm hai mắt lại.
Đơn thuần thế này, Hàn Liệt cười cô: “Sao vẫn giống học sinh cao trung vậy?”
Cười rồi lại cười, Hàn Liệt rất ôn nhu.
Sơ Hạ một lát sau mới theo kịp nhịp điệu của anh.
Bám vào bả vai rắn chắc của anh, Sơ Hạ lại nghĩ tới mấy vấn đề xem qua trên mạng.
Có người hỏi: Chuyện kia thật sự khiến người ta mê đắm như vậy sao?
Bây giờ Sơ Hạ tìm được câu trả lời.
Gặp phải đúng người đó, lúc mới bị anh ôm hôn thôi, thì đã rơi vào cơn mê rồi.
…
Làm chuyện không đứng đắn xong rồi, địa điểm cũng đổi, Sơ Hạ tựa vào bờ vai của Hàn Liệt, hỏi anh những năm này trải qua chuyện gì.
Hàn Liệt chọn mấy chuyện đại sự có thể nhớ được nói qua một chút, kể xong anh cũng hỏi Sơ Hạ cuộc sống ở thành phố B.
Những gì Sơ Hạ trải nghiệm qua khô khan nhiều hơn so với anh, gần như là dần từng bước từ học tập, công việc.
“Ở chung một chỗ với em, anh thật sự sẽ không cảm thấy buồn chán sao?” Sơ Hạ nhìn yết hầu của Hàn Liệt hỏi.
Hàn Liệt xoay người qua, đè cô cười: “Em buồn chán, anh phụ trách để em không còn chán, em vốn dĩ không buồn chán, vậy thì anh có tác dụng gì?”
Thích hợp hay không, cho tới bây giờ không phải chỉ đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nong-nhiet/1727979/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.