Trung Thu là ngày tết đoàn viên, nhưng thích nhất vẫn là đám trẻ. Mỗi năm chuẩn bị vào dịp này, hàng quán lại bày bán đủ kiểu đèn lồng màu sắc sặc sỡ. Có hai loại, đèn lồng giấy truyền thống và đèn lồng chạy bằng pin.
Lồng đèn chạy bằng pin mới ra mắt và giá cả cũng đắt đỏ, đứa trẻ nào được bố mẹ mua cho thì phải nói là rất hãnh diện với đám bạn. Mấy đứa đó cứ cầm đèn chạy tung tăng khắp xóm để khoe khoang, vô tư vậy đấy.
Nhà Hoài An nghèo, mẹ chỉ mua cho cậu một chiếc đèn bằng giấy. Tuy năm nào mẹ cũng mua cùng một kiểu, nhưng Hoài An vẫn vô cùng trân trọng, cất nó vào tủ chờ đêm trung thu mới mang ra để đi rước đèn.Rước đèn là hoạt động thú vị nhất của đêm Trung thu, đám trẻ sẽ xếp thành một hàng dài, tay cầm lồng đèn của mình đã được thắp sáng đi khắp xóm, chúng nó sẽ hát vang rộn ràng bài hát: Tết Trung Thu.
Xóm của Hoài An thì chỉ có hai đứa trẻ, giờ thêm Chí Uy nữa là ba, quá ít để rước đèn, vì thế trước đó, Hoài An và Khôi Vĩ sẽ thường qua bên xóm trên để rước đèn ké cùng đám nhóc ở đó, năm nay có Chí Uy, từ hai đứa trẻ biến thành ba đứa trẻ chạy lên xóm trên rước đèn ké.
Từ sáng sớm, Khôi Vĩ đã chạy qua nhà cậu để khoe chiếc lồng đèn bằng pin hình quả dứa mà ba mới mua cho mình, hãnh diện bật lên, đi một vòng, tiếng nhạc từ chiếc lồng đèn vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-xua/2531626/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.