"Cho tớ á?"
Mắt Hoài An mở to, miệng hơi hé mở bày ra biểu cảm không thể tin được. Không rõ mấy tấm thẻ này giá trị thế nào, nhưng nhìn thấy Khôi Vĩ nâng niu như thế cậu cũng đoán được rằng chúng rất mắc.
Chí Uy mỉm cười xác nhận: "Ừ cho cậu."
Thời bấy giờ thẻ pokemon hiếm cực kỳ nổi tiếng trong đám trẻ con, đứa nào mà sở hữu được một tấm thẻ hiếm thì quý hơn cả vàng, đủ để cho đám con nít tôn sùng làm vua. Cậu cũng không ngoại lệ, cực kỳ thích những tấm thẻ đấy, thẻ hiếm mới, cứng và cực kỳ có giá trị. Khôi Vĩ cũng chỉ có vài tấm thẻ để khè bạn bè xóm trên, năm ngoái vào lúc sinh nhật cậu, nó khó khăn chia cho cậu một tấm xem như gắn kết tình bạn keo sơn bao năm với nó.
Cậu nhớ lại tấm thẻ hiếm được tặng, rồi liếc mấy tấm hôm bữa mới ăn được của Khôi Vĩ, lưỡng lự mất một hồi mới hé mắt nhìn lên bạn mình.
Hoài An: "Không lấy đâu."
Chí Uy: "Sao vậy?"
Hoài An suy nghĩ một lát: "Thì... Mẹ tớ dặn không thể tự nhiên lấy đồ có giá trị quá được."
Chí Uy gảy nhẹ lên tấm thẻ: "Nhưng cậu lấy thẻ của Vĩ mà."
"Sao giống nhau được chứ."
Môi Chí Uy mím lại, mặt hơi tối trông nhóc có vẻ không vui. Còn cậu thì chỉ chăm chú xếp lại chồng thẻ trên bàn: "Mấy tấm thẻ này phải xếp gọn lại, tớ thắng được của Vĩ mấy lá thôi, ngắm hôm nay rồi mai mang sang trả cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-xua/2531600/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.