Từ ngày gặp lại cậu ấy, tôi gần như ngày nào cũng nhìn thấy hình bóng cậu ấy phảng phấy trước mắt tôi. Cứ nhớ đến ánh mắt, đôi môi, bờ vai vững chắc của cậu ấy làm tôi lại bắt đầu mỉm cười trong vô thức. Cậu ấy hình như lại cao hơn trước rồi. Trưởng thành hơn, nam tính hơn.
Ngồi nghĩ cả tối, tôi không biết tiếp theo mình phải làm gì, đầu óc tôi cứ như trên mây, giờ đây chẳng còn hứng nào để mà vẽ vời nữa rồi.
Điện thoại tôi đột nhiên rung lên tiếng thông báo tin nhắn, cậu ấy nói rằng sẽ sớm nhắn cho tôi, không lẽ là cậu ấy ư. Tay tôi run run nhấn vào màn hình điện thoại, tôi đặt phịch điện thoại xuống và đập mặt xuống nệm Đúng là cậu ấy rồi, cậu ấy nhắn chào buổi tối tôi. Chỉ vài ba câu đơn giản thôi mà tôi cảm giác mình sướng như điên rồi.
Tôi cứ nghĩ mình đã trưởng thành cho tới giờ phút này, rồi bản thân cũng hóa điên, thích thú nhìn dòng tin nhắn của crush mà thôi.
Tôi cũng gõ gõ mấy chữ chào lại, cậu ấy ngay lập tức nhắn lại luôn. Và bạn biết cậu ấy nhắn gì không?
" Cậu ăn cơm chưa? "
Phải tôi biết, nếu trong trường hợp một chàng trai nhắn hỏi bạn câu này là chính xác anh ta đã mất một điểm trong mắt các cô gái rồi
Nhưng với một đứa đang chìm đắm trong tình yêu hường phấn thì tôi lại thấy dễ thương đó chứ!
Chúng tôi nhắn qua nhắn lại, chủ yêu là mấy lời hỏi han cuộc sống trước đây của hai đứa, tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay/246769/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.