Giống như thanh xuân của tôi và các bạn, chẳng ai có thể níu kéo và cũng chẳng ai có thể tắm cùng một con sông hai lần.
Học cách chấp nhận quá khứ đã qua đi, hiện tại đang diễn ra, tương lai sẽ mãi đến với biết bao nhiêu điều bất ngờ.
Sẽ là vui tươi hớn hở khi ta thành công, nhưng cũng sẽ là một nỗi buồn nếu như thất bại. Hoặc có lẽ là nước mắt, máu, đau thương, cay đắng khi phải rời xa người mình thích, và mất cả những người ta yêu quý nhất trong cuộc đời.
Giữa chốn phồn hoa đông đúc dòng người qua lại, bạn có nghĩ rằng chúng ta có thể gặp lại người ấy không? Tất nhiên là sẽ cố 1% khả năng gặp lại nếu thật sự có thứ gọi là nhân duyên.
Hôm nay là ngày họp lớp của những đứa hồi phổ thông. Tôi cũng đồng ý tham gia.
Tính cách con người thì thay đổi theo thời gian, và hoàn cảnh. Có lẽ do tính chất công việc khi giảng dạy và nói chuyện với các em học sinh, sinh viên, cũng khiến tôi tự tin hơn.
Mà cũng đâu thể cứ mãi là cô bé nhút nhát, rụt rè khi xưa được. Muốn đứng vững mà không bị vấp ngã trên con đường đầy chông gai này, bản thân mỗi ngày phải kiên cường hơn một chút.
" Lâm Hạ, cậu đã có đối tượng mới nào chưa? "
Đó là Hi Văn, bạn hồi cấp 3 đồng thời là đồng nghiệp dạy chung trường Đại học với tôi. Chúng tôi đã trở thành đôi bạn thân, tính cách khác nhau nhưng lại trở thành hai mảnh ghép kết hợp được với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay/246766/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.