Vừa bước xuống cầu thang, cô chợt thấy Gia Hưng đang đứng tựa vào cây cột gần đó, mắt dán vào điện thoại. Nhớ lại thái độ lạ lùng tối qua của hắn, cô hơi ngập ngừng. Nhưng rồi, đôi chân không tự chủ được mà bước đến gần.
- Anh à… - Trúc Quỳnh gọi khẽ.
Gia Hưng hơi giật mình, quay đầu lại. Nhận ra cô, hắn gật đầu, cười nhẹ.
- Anh chưa về sao? – Trúc Quỳnh tiếp tục hỏi.
- À, anh đang đợi bạn. – Gia Hưng đáp.
Cô gật đầu, cắn môi do dự một lúc, rồi nhìn thẳng vào hắn.
- Anh à, chuyện tối qua… anh…
Cô chưa nói xong thì Gia Hưng bất ngờ ho lên mấy tiếng.
- Anh bệnh sao? – Trúc Quỳnh hơi lo, tiến sát thêm một bước.
- Chỉ là cảm ho thông thường thôi. Không sao đâu. – Gia Hưng mỉm cười, nhưng nụ cười lại xa cách đến lạ.
Đúng lúc ấy, một nữ sinh bước xuống từ cầu thang. Cô gái vẫy tay với Gia Hưng, mỉm cười dịu dàng. Gia Hưng gật đầu, quay sang nói với Trúc Quỳnh.
- Anh về trước nhé.
Nói rồi, hắn sóng bước cùng cô gái kia đi về phía cổng.
Trúc Quỳnh đứng lặng nhìn theo, trái tim bất giác nhói đau. Cô rất muốn biết cô gái kia là ai? Là bạn bè hay có chăng là người yêu? - Làm gì mà đứng thẫn thờ ở đây vậy? Mình bảo cậu ra xe trước rồi mà? – Tiêu Hà từ phía sau chạy đến, vỗ nhẹ vào vai cô.
Trúc Quỳnh giật mình, vội nở nụ cười thật tươi để che giấu cảm xúc.
- Không có gì. Tụi mình đi thôi, trễ xe mất.
Nói rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880452/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.