- Chui xuống! Có người đến! – Hữu Thiên hốt hoảng lao vào, ấn đầu cô xuống gầm bàn.
Lúc cậu đứng thẳng dậy thì mẹ cậu cũng bước vào. Bà thoáng ngạc nhiên khi thấy con trai đang ở đây thay vì trên lớp.
- Con làm gì ở đây vậy? - À… sáng nay con nhớ hình như mình bỏ nhầm máy tính vào túi của mẹ nên lên tìm. Nhưng mà… chắc bỏ quên ở nhà rồi. – Cậu cười gượng.
- Vậy sao! Thế thì tiện đây cầm giúp mẹ mấy cái bảng phụ với sơ đồ tư duy lên 12C8. Rồi mẹ đưa máy của mẹ cho con dùng tạm.
Hữu Thiên liếc nhìn Tiêu Hà đang co ro dưới bàn, nuốt nước bọt rồi miễn cưỡng gật đầu.
- Mẹ cứ đi trước đi. Con theo sau ngay.
Đợi mẹ đi khuất, cậu vội cúi đầu xuống, nói nhỏ.
- Cậu lấy được vở chưa?
Tiêu Hà giơ cuốn vở lên, gật đầu mạnh.
- Rồi, rồi! Cậu đi mau đi, không mẹ cậu quay lại là tiêu.
- Ừ, xong thì chuồn nhanh! – Hữu Thiên nhanh chóng ôm đống đồ rồi phóng ra ngoài.
Tiêu Hà thở phào, nhanh chóng chui ra. Cô lao đến bàn của Bảo Đăng, vớ lấy cục tẩy rồi ngồi thụp xuống, khẩn trương xóa bằng cả sinh mạng.
- Tác phẩm nghệ thuật em gửi kèm khá sinh động đấy. Sao phải xóa?
Giọng nói trầm ấm quen thuộc đột ngột vang lên khiến tim Tiêu Hà như ngừng đập vài giây, cô bật dậy theo phản xạ.
Cốp!
Đầu cô đập mạnh vào cạnh bàn khiến cả người bật ngửa ra sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
- Ây da! –
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880442/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.