- Em… xin lỗi. – Cô vội né sang một bên, cúi đầu.
Quốc Hy thu tay lại, ánh mắt điềm tĩnh.
- Em sợ gặp tôi đến vậy sao? Tiêu Hà không đáp, chỉ lắc đầu.
- Vậy sao từ hôm qua đến giờ cứ lảng tránh tôi? Có phải đã làm gì có lỗi với tôi nên sợ?
Tiêu Hà ngẩng lên, nhất thời không kìm được, buột miệng nói.
- Là thầy có lỗi với em mới đúng.
Nhận ra mình lỡ lời, cô lập tức bịt miệng. Quốc Hy hơi cau mày, hỏi.
- Tôi? Tôi làm gì?
Tiêu Hà do dự giây lát, rồi nói thẳng.
- Thầy với tên Long đại ca đó có quan hệ gì đặc biệt à? Sao thầy lại đi giúp anh ta? Thầy muốn làm mai em cho anh ta đến vậy sao?
Nghe xong, Quốc Hy bật cười nhẹ.
- Tôi chỉ giúp em ấy chuyện học thôi, còn lại đều do em tự suy diễn.
- Em tự suy diễn? – Cô nhướn mày. – Chính miệng anh ta nói thầy giúp anh ta học hành để đứng cạnh em, để em cảm động.
Quốc Hy nhún vai, nhàn nhạt đáp.
- Thích ai là quyền của em. Tôi đâu ép được. Tôi chỉ là động viên tinh thần học tập của em ấy thôi.
Tiêu Hà nhìn anh, ánh mắt đầy nghi hoặc.
- Nhưng hôm nay rõ ràng anh ta chỉ viện cớ tiếp cận em, vậy mà thầy cũng hợp tác nhiệt tình. Còn không phải là đang tiếp tay cho anh ta sao?
- Cứ coi như em đang làm phước giúp người đi. – Quốc Hy đáp tỉnh bơ.
Tiêu Hà trợn mắt, tức đến á khẩu. Đúng lúc này, điện thoại cô rung lên. Thấy người gọi là Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880434/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.