- Vâng, là em đánh cậu ấy trước. - Cô đáp, rồi chỉ thẳng vào Tú Nghi. – Nhưng là vì cậu ta xúc phạm ba mẹ em trước nên em mới ra tay.
Hiệu trưởng quay ngoắt sang con gái, giọng nghiêm khắc.
- Có thật không? Tú Nghi vội lấp liếm.
- Con... con chỉ muốn can ngăn vì thấy cậu ấy ăn h.i.ế.p bạn con, nhưng trong lúc tức giận, con lỡ lời một chút...
Tiêu Hà cười khẩy. Đầu cô ta nhảy số cũng nhanh thật, thoắt cái đã biến bản thân thành người hùng nghĩa hiệp rồi.
- Em có chắc Tiêu Hà ăn h.i.ế.p bạn mình, chứ không phải ngược lại?
Quốc Hy bước vào, theo sau là cô gái áo hồng. Tú Nghi và Thi Lan lập tức xanh mặt, nép sát vào nhau.
- Thầy Quốc Hy? Thầy nói vậy là sao? – Hiệu trưởng nhíu mày.
- Em nói hết những gì em biết đi. – Quốc Hy nhìn cô gái áo hồng.
Tú Nghi liếc nhìn cô gái, ánh mắt đầy vẻ đe dọa. Cô gái kia run rẩy, liếc nhìn Tú Nghi một thoáng rồi cúi đầu lí nhí.
- Là Tú Nghi bảo em giả danh Nhật Khánh, hẹn Tiêu Hà ra hoa viên, sau đó đánh lạc hướng để cậu ấy lấy bao bố trùm đầu Tiêu Hà lại. Em không muốn làm, nhưng Tú Nghi nói nếu không nghe lời sẽ bắt em đền chiếc nhẫn mà em lỡ làm mất của cậu ấy.
Nghe đến tên mình, Nhật Khánh khẽ cau mày, ánh mắt trầm xuống, bàn tay buông thõng bên người vô thức siết nhẹ.
- Tú Nghi, có đúng không? - Hiệu trưởng nghiến răng, gằn giọng.
Tú Nghi hoảng hốt, lắc đầu lia lịa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880425/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.