Ba cô gái vừa bước chân lên tầng hai, đã thấy trước cửa lớp tụ tập một đám đông nhốn nháo.
- Sự kiện gì mà náo loạn dữ vậy? – Phương Ny nhíu mày, ngó qua ngó lại.
- Không lẽ là đánh nhau? – Tiêu Hà thắc mắc.
Ba người đang lơ ngơ chưa hiểu chuyện gì thì chạm mặt tên lớp trưởng đứng trước cửa lớp, mặt cậu ta tái mét như gặp ma.
- Sao thế? Trong lớp có gì à? – Trúc Quỳnh tò mò hỏi.
Lớp trưởng nuốt nước bọt, chưa kịp trả lời thì từ trong lớp vang lên tiếng hô đồng thanh.
- Chào chị dâu!
Cả ba cô gái giật thót, trừng mắt nhìn nhau, không hiểu mình vừa mới nghe cái gì.
Tiêu Hà nhìn vào bên trong, khung cảnh đập vào mắt khiến cô chỉ muốn ngất xỉu tại chỗ.
Ngay giữa lớp, hai hàng nam sinh mặc đồng phục chỉnh tề, xếp ngay ngắn từ cửa đến bục giảng. Ai nấy đều nghiêm túc, tay chắp sau lưng như chuẩn bị duyệt binh.
Ở chính giữa, Long đại ca đang đứng xoay lưng lại. Trên tay hắn là một bó hoa hồng, gói giấy lấp lánh. Nghe tiếng động, hắn từ từ quay lại, khóe môi nhếch lên một nụ cười lãng tử, nháy mắt với Tiêu Hà.
- Chào buổi sáng, Tiêu Hà.
Tiêu Hà còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã lao đến, quỳ một chân ngay trước mặt cô, tay nâng bó hoa lên.
- Mong em tha thứ cho sự lỗ mãng hôm trước của anh. Hãy nhận bó hoa này, coi như lời xin lỗi chân thành từ đáy lòng anh!
Tiêu Hà như muốn hóa đá tại chỗ, nổi hết da
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880410/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.