- Mưa đám mây thôi, . – Tiêu Hà ngước trời nắm lấy tay cô bạn kéo nhanh.
Vừa bước xuống bậc thang đầu tiên, một bóng bất ngờ chắn mặt, che chắn cho hai cô khỏi màn mưa lất phất.
- Cẩn thận cảm lạnh đấy. – Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên.
Tiêu Hà ngước lên, bắt gặp ánh mắt Gia Hưng. Trên tay là chiếc áo khoác thể thao màu đen đang phủ lên đầu hai cô.
- Không cần ạ. – Tiêu Hà ái ngại toan đẩy áo .
Gia Hưng mỉm , lắc đầu.
- Không , cứ che tạm . Lỡ hai em bệnh thì áy náy lắm.
Trúc Quỳnh mặt đỏ bừng, sang kéo nhẹ tay Tiêu Hà, thì thầm.
- chuẩn nam chính ngôn tình luôn còn gì…
Tiêu Hà còn đang do dự thì Gia Hưng nghiêng che sát hơn.
- Cảm ơn . bạn cần khác lo. – Giọng Hữu Thiên lạnh lùng vang lên phía .
Hữu Thiên bước tới, ánh mắt sắc lạnh. Cậu kéo Tiêu Hà về phía , tiện tay phủ áo khoác của lên cho cô. Đức Thành cũng kịp thời xuất hiện, chẳng chẳng rằng ném cho Gia Hưng ánh mắt cảnh cáo, trùm áo cho Trúc Quỳnh, kéo cô thẳng.
Gia Hưng theo bọn họ, nụ môi tắt dần. Bàn tay siết chặt chiếc áo khoác đến mức gân xanh nổi rõ.
- Ai mượn che cho hả? Phá hỏng chuyện của . – Trúc Quỳnh vùng vằng.
- khuyên nên tránh xa , như vẻ bề ngoài . – Đức Thành bực bội .
- Anh gì mà như ? Cậu như nên ghen ăn tức ở chứ gì? – Trúc Quỳnh bực bội, đẩy .
- Cậu thích thì cứ thích , hối hận đừng trách .
Đức Thành lầm bầm, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880398/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.