Quốc Hy giật , thì thấy một phụ nữ gần ba mươi, mái tóc xoăn nhẹ đang mỉm với .
- À, , là .
- tên Thúy, dạy Văn. Rất vui gặp thầy. – Cô Thúy nhẹ nhàng vuốt tóc, ánh mắt e thẹn.
- Vâng, chào cô. – Quốc Hy gật đầu lịch sự.
Cô Thúy nghiêng đầu, ánh mắt đầy vẻ mong chờ.
- Thầy Quốc Hy , thầy thích thơ văn ? Nếu thích, thể dạy cho thầy từng chút một nha. - Cô chớp chớp mắt, nụ dịu dàng nhưng đầy ẩn ý.
Quốc Hy khựng , trả lời cho .
- À... . À... ý là… cũng thích thơ văn nhưng…
Chưa kịp hết câu, một giọng quen thuộc chen ngang.
- Thầy dạy Toán thì cần gì cô bổ túc môn Văn chứ?
Bảo Đăng từ lúc nào, môi nở nụ tươi. Anh thản nhiên bước đến, khoác vai Quốc Hy đầy mật.
- Cô đừng khủng bố đồng nghiệp mới của như thế chứ!
Cô Thúy giả vờ lườm Bảo Đăng một cái.
- Thầy cứ đùa! chỉ giúp thầy hòa nhập với môi trường mới thôi mà.
- Vậy chắc cũng học hỏi cô . – Bảo Đăng xòa, vỗ vai Quốc Hy một cái.
Quốc Hy chỉ nhẹ, kịp đáp thì cô Thúy bỗng rơi cây bút tay xuống đất.
- Ôi, hậu đậu quá! – Cô khẽ kêu lên, cúi định nhặt.
Quốc Hy theo phản xạ cũng nghiêng , nhưng còn kịp đưa tay thì kế bên nhanh hơn. Bảo Đăng nhanh chóng nhặt cây bút rôi đưa cho cô Thúy bằng cả hai tay một cách cung kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
- Của cô đây.
- Cảm… cảm ơn thầy. – Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880381/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.